Chồng tôi là người đàn ông chu toàn với gia đình và rất hay lo xa. Sống bên anh tôi hầu như không phải bận tâm lo nghĩ gì nhiều, vì mọi thứ đã được anh tính toán chu đáo... Tôi mất cha, xa mẹ từ nhỏ, nên vẫn thầm cảm ơn cuộc đời đã đem anh đến bên tôi như bóng mát xoa dịu sự thiếu thốn tình cảm của tôi. Ngày tôi trở thành nhân viên kế toán của 1 công ty BẢO HIỂM NHÂN THỌ , anh đã tỉ tê: “mình mua bảo hiểm công ty em đi”. Lúc đó tôi thật sự cũng không hồ hởi lắm với quyết định này của anh. Tôi lấy lý do chưa có tiền tích lũy nhiều, con còn nhỏ với đủ thứ chi xài… Nhưng anh đã thuyết phục tôi: “vì mình không có nhiều tiền nên mới mua bảo hiểm, coi như mình góp nhặt để dành từ từ, chọn đóng phí mỗi năm phù hợp với thu nhập của gia đình và cơ bản là được bảo vệ với những rủi ro không lường trước được của cuộc sống…”.
Nước chảy đá mòn, tôi đành chiều ý anh và một phần vì nhân viên mua bảo hiểm của công ty sẽ được hỗ trợ giảm 50% phí bảo hiểm năm đầu tiên, nên tôi đã đồng ý mua 2 hợp đồng bảo hiểm đầu tiên. Một hợp đồng tôi mua cho chồng và một cho con trai, với lý do đơn giản như vậy thôi mà cũng chẳng suy nghĩ sâu xa gì nhiều... Tôi được khuyến mãi giảm phí, đóng tiền ít là thích rồi… cứ mua để đó…
Đúng là trong cuộc sống không ai tránh được chữ ngờ... Có ai ngờ một người trẻ mới 41 tuổi, khỏe mạnh và tháo vát như chồng tôi lại mắc bệnh tim hiểm nghèo. Một năm, sau rất nhiều nỗ lực chữa trị nhưng anh cũng đã không thể vượt qua cơn nhồi máu cơ tim, đột quỵ và ra đi bất ngờ.
Nhìn con trai còn mới 9 tuổi đầu, chưa cảm nhận được nỗi đau mất cha, lòng tôi thật đau đớn và đầy bất an. Hai mẹ con vẫn quen với sự bảo bọc và lo toan của anh, giờ thật sự thấy hụt hẫng khi thiếu vắng anh. Rồi chi phí cho tang lễ, nợ nần trong thời gian anh chữa bệnh... những chi phí sinh hoạt hằng ngày, chuyện học hành của con trai… tất cả dồn dập một lúc ập đến với một mình tôi cáng đáng. Trong lúc bối rối như vậy thì số tiền bồi thường chi trả hợp đồng bảo hiểm mua cho anh hai năm trước đã cứu cánh giải quyết những khó khăn của tôi. Số tiền trên 80 triệuđồng năm 2003 lúc đó với tôi là tương đối lớn, đủ giúp trang trải những chi phí, nợ nần. Từ đó, tôi an tâm trở lại với công việc để tiếp tục sống mạnh mẽ hơn.
Nếu không có hợp đồng mà anh lo xa, để mua vào thời điểm mà bảo hiểm nhân thọ vẫn còn rất mới mẻ với người Việt, không biết tôi sẽ bối rối thế nào để một mình giải quyết tất cả khó khăn chồng chất một lúc... Và công việc ở công ty BẢO HIỂM NHÂN THỌ đã cho tôi một thu nhập ổn định để tôi có thể an tâm thay anh lo cho con trai ăn học thành tài…BẢO HIỂM NHÂN THỌ đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi, đã bảo vệ tôi trước những mất mát đau thương, chung tay nâng đỡ tôi đi tiếp đoạn đường còn lại…
Giờ đây tôi đã nhận thức sâu sắc hơn về bảo hiểm nhân thọ, về giá trị nhân văn của nó... Tôi không mua bảo hiểm với sự hời hợt và cho có như 2 hợp đồng đầu tiên. Tôi đã quyết định giành số tiền còn lại của khoản chi trả bồi thường để mua thêm 3 hợp đồng bảo hiểm nữa. Với hoàn cảnh người mẹ đơn thân như tôi, thì giờ đây bảo hiểm nhân thọ là một kênh tài chính hợp lý mà tôi an tâm chọn lựa để vừa gửi tiền tiết kiệm, vừa nhờ bảo vệ mẹ và con trước những bất trắc của cuộc sống. Tôi đã có thể hoàn toàn an tâm với tương lai của con trai mình.
Mười năm đã trôi qua, con trai tôi giờ đã là sinh viên năm thứ hai của một trường đại học danh tiếng. Mỗi khi 2 mẹ con về quê nhà viếng thăm mộ anh, tôi vẫn thường cầu khấn cho anh được yên lòng nơi chín suối, đừng lo lắng gì cho vợ von nữa… vì đã có BẢO HIỂM NHÂN THỌ thay anh làm bóng mát cuộc đời bảo vệ cho hai mẹ von rồi. Hai hàng nước mắt vẫn lặng lẽ rơi trên mặt tôi mỗi khi tôi nhớ về anh và cả khi tôi viết những dòng chữ này. Nhưng giờ đây nó không còn đơn thuần là những giọt nước mắt đau buồn, nhớ thương nữa mà trong đó còn chứa đựng cả sự hạnh phúc, hài lòng cho những thay đổi trong cuộc đời tôi và cả sự bình an trong mối lương duyên với BẢO HIỂM NHÂN THỌ .
Tôi muốn kết lại câu chuyện của đời mình và những thay đổi trong nhận thức cuộc sống của tôi từ ngày biết đến bảo hiểm nhân thọ:
0 comments