Thơ THÁI BÁ TÂN
Các cụ xưa đã nói,
Mà nói cấm có sai:
Chỉ khi gặp hoạn nạn
Mới biết bạn là ai.
Mà nói cấm có sai:
Chỉ khi gặp hoạn nạn
Mới biết bạn là ai.
Bạn thì nhiều, thường thế.
Nhưng thử hỏi mấy người
Chìa bàn tay giúp đỡ
Khi vấp váp ở đời?
Hoặc khi bạn bất chợt
Rất cần tiền, hỏi vay.
Tất cả sẽ từ chối,
Viện điều nọ, điều này.
Là vì nói chuyện nghĩa,
Ai cũng là thánh nhân.
Nhưng đụng đến tiền bạc,
Chuyện mới vỡ ra dần.
Đừng ảo tưởng về bạn.
Bạn cũng ba bảy đàng.
Bạn tử tế ít lắm.
Còn lại, toàn nhàng nhàng.
Cuộc đời luôn vẫn vậy.
Tiệc tùng thì có nhau.
Nhưng những khi gặp khó
Thì chẳng thấy bóng đâu.
Tin đi, những lúc ấy,
Người cứu giúp chúng ta
Không một người nào khác,
Ngoài người thân, người nhà.
Ít bạn, nhưng chất lượng.
Vác một bao khoai tây
Không bằng viên ngọc quí
Nhẹ nhàng đeo trên tay.
PHIM TẾT TỪ NHÀ TÀI TRỢ CATHAY
Nhưng thử hỏi mấy người
Chìa bàn tay giúp đỡ
Khi vấp váp ở đời?
Hoặc khi bạn bất chợt
Rất cần tiền, hỏi vay.
Tất cả sẽ từ chối,
Viện điều nọ, điều này.
Là vì nói chuyện nghĩa,
Ai cũng là thánh nhân.
Nhưng đụng đến tiền bạc,
Chuyện mới vỡ ra dần.
Đừng ảo tưởng về bạn.
Bạn cũng ba bảy đàng.
Bạn tử tế ít lắm.
Còn lại, toàn nhàng nhàng.
Cuộc đời luôn vẫn vậy.
Tiệc tùng thì có nhau.
Nhưng những khi gặp khó
Thì chẳng thấy bóng đâu.
Tin đi, những lúc ấy,
Người cứu giúp chúng ta
Không một người nào khác,
Ngoài người thân, người nhà.
Ít bạn, nhưng chất lượng.
Vác một bao khoai tây
Không bằng viên ngọc quí
Nhẹ nhàng đeo trên tay.
0 comments