Có lẽ bạn sẽ tự hỏi rằng: tôi TÀI GIỎI và MAY MẮN đến
thế thì tại sao tôi lại vẫn thất bại. Hãy cùng lắng nghe Steve Jobs của Apple
chia sẻ về thất bại lớn nhất cuộc đời của ông nhé!
“…Làm sao bạn lại có thể bị sa thải
bởi một công ty mà chính bạn sáng lập ra nó? Vậy đấy khi Apple phát triển hơn,
tôi đã thuê một người mà tôi đánh giá là có khả năng cùng tôi lãnh đạo công ty.
Tuy nhiên, quan điểm của chúng tôi về
tương lai khác nhau, thậm chí còn trở nên bất hòa. Hội đồng quản trị đã đứng về
phía anh ta, và tôi - ở tuổi 30, đã bị sa thải rõ ràng, những điều tôi theo
đuổi trong suốt cuộc đời đột nhiên bị phá hủy và biến mất hoàn toàn.”
Đó
là thời gian đau khổ, và mệt mỏi nhất. Tôi cảm giác rằng mình đã làm mọi người
thất vọng và đánh rơi khi cờ đến tay."
Rất khó để bạn và tôi rơi vào tình huống tồi tệ hơn trường hợp của Steve
Jobs. Bị sa thải bởi công ty chính mình sáng lập và do người chính mình tuyển dụng
từ Pepsi với câu nói nổi tiểng:
“Anh muốn cả đời bán nước đường hay
muốn thay đổi cả thế giới?”
Hai mươi tuổi đã thành lập Apple, chỉ trong mười năm đã gầy dựng Trái
Táo Khuyết thành một đế chế trị giá 2 tỷ USD với hơn 4000 nhân viên. Sống nửa
đời người, Jobs gần như đã tận trải hương vị của thành công. Cho đến tuổi ba
mươi, Jobs vẫn là đứa con cưng của số mệnh!
Thành công càng ngọt ngào, thất bại càng cay đắng! Bị sa thải khỏi
Apple, Jobs có lẽ còn đau hơn người khác gấp bội. Thế nhưng, nỗi đau mang tên
thất bại đã không tiêu diệt được Jobs mà còn trở thành bậc thang đưa ông tới
đỉnh cao:
"….
Sau
này, tôi nhận thấy việc Apple sa thải tôi, hóa ra lại là việc tốt đẹp nhất
trong cuộc đời. Gánh nặng của sự thành công được thay thế bằng ánh sáng của sự
bắt đầu mới, tuy không có gì đảm bảo và chắc chắn. Tôi đã để mình tự do bước
chân vào quãng đời đầy sáng tạo."
Sẽ là dối trá nếu chúng ta nói bản thân không sợ thất bại, nhưng sẽ là
sự báng bổ Đấng Thượng Đế cho chúng ta cơ hội được sinh tồn nếu như vì sợ thất
bại mà chúng ta không dám vươn tới thành công.
Không lẽ bạn cho rằng, chúng ta thực sự được sinh ra chỉ để làm nền cho
người khác, thành một nhân vật phụ không tên trong câu truyện cuộc đời của một
ai đó chăng!?
Có một điều tuyệt vời mang tên thất bại, bởi vì nó là sự mài dũa, là sự
chuẩn bị cho những thành công sau này của chúng ta. Nếu chúng ta không chuẩn bị
tâm thế để tận hưởng sự thất bại, chúng ta sẽ chẳng cần thảo luận đến việc làm
thế nào để thành công.
Trên đời vốn không tồn tại tấm vé sốchắn-chắn-ngày-mai-sẽ-trúng-độc-đắc!
Câu chuyện tiếp theo xin bấm ...vào đây
Câu chuyện tiếp theo xin bấm ...vào đây
0 comments