Năm sáu mươi lăm tuổi, Harland David Sanders bị phá
sản, trên tay ông chỉ còn mỗi 105 USD tiền trợ cấp xã hội.
Trong tình huống mà hầu hết mọi người sẽ chết vì thất
vọng, H. A. Sanders đã dũng cảm gầy dựng lại sự nghiệp. Ở tuổi gần đất xa trời.
H. A. Sanders đã thể hiện một sự dẻo dai khó tin. Một vài thống kê cho biết, H.
A. Sanders đã bị từ chối một ngàn lẻ chín lần trước khi món gà rán Kentucky của
ông được chấp nhận rộng rãi.
Sáu mươi lăm tuổi mà bắt đầu lại liệu có quá muộn?
Một ngàn lẻ chín lần bị từ chối liệu có phải là quá
nhiều?
Thất bại ngay từ đầu vốn là một lựa chọn. Nếu H. A.
Sanders bỏ cuộc sẽ chẳng ai trách gì được ông, ông đã lớn tuổi và cho dù thành
công có đến ông cũng chẳng còn sống để hưởng thụ nó. Thế nhưng, Sanders đã không
“sống mòn”, đã không sống mà như chết, đã không làm một “xác sống” vất vưởng
trong viện dưỡng lão mặc dù ngọn lửa sinh mệnh đã sắp tàn.
Thế còn bạn nếu bạn chỉ mới hơn ba, bốn mươi mà bản
thân lại tự cho rằng mình không còn cơ hội làm lại thì liệu có là quá sớm?
Không bao giờ quá muộn cho sự khởi đầu. Không bao giờ
quá muộn để thành công. Nếu bạn đang nản chí hãy tìm đến quá KFC gần nhất, ăn một
miếng gà và hãy tưởng về hình ảnh một ông lão sạch sẽ, mặc vest trắng gõ cửa một
ngàn không trăm lẻ chin cửa hiệu trước khi được đạt được thành công lớn ở tuổi
xế chiều.
0 comments