Nếu bạn sở hữu ít nhất một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ thì sự kỳ diệu sẽ đến với gia đình bạn và cuộc sống của gia đình bạn sẽ thay đổi theo chiều hướng tích cực hơn.
Một lần, con gái tôi trở về từ nơi dạy kèm sớm hơn mọi khi. Dựng chiếc xe máy ngoài sân, cháu vui vẻ bước vào nhà, hai tay trịnh trọng đưa cho tôi bó hoa hồng đỏ kèm theo một gói quà được gấp vuông vắn, nói: "Chúc mừng sinh nhật bố. Con vừa lĩnh tiền công xong, con mua tặng bố cái áo khoác này để mùa đông bố mặc đi làm khỏi bị lạnh. Con chúc bố luôn luôn mạnh khỏe".Câu nói của cháu khiến tôi ấm lòng. Tôi thực sự rất vui khi cháu biết biểu lộ tình cảm như vậy. Tôi thầm cám ơn bảo hiểm nhân thọ đã giúp tôi. Nếu như không có bảo hiểm nhân thọ thì không biết bố con tôi có gắn bó tình cảm như bây giờ không?
Tôi chợt nghĩ, sau này, nếu mình cần một khoản tiền lớn cho con thì phải làm sao đây?. Mình phải có kế hoạch trích ra một phần từ thu nhập để thực thi tiết kiệm. Ở đời chắc chắn một điều ai cũng thích sự tiết kiệm, không ai dám tiêu hết số tiền mình đã kiếm được. Có tiết kiệm thì trong tương lai sẽ còn, bằng không thì trong tương lai sẽ chẳng có gì. Chẳng may rủi ro xấu nhất xảy ra, nếu khoản tiết kiệm đó được gửi ngân hàng thì người thân chỉ lấy lại phần thực gửi. Còn nếu khoản tiết kiệm đó định kỳ gửi bên bảo hiểm nhân thọ thì ước mơ cho con một khoản tiền trong tương lai chắc chắn thành hiện thực. Sau một thời gian, tôi quyết định tham gia một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ cho con gái tới năm 18 tuổi. Một năm sau, tôi tham gia thêm cho cháu một hợp đồng nữa tới năm 25 tuổi.
Chợt nhớ tới hai hợp đồng bảo hiểm nhân thọ đã mua cho cháu, tôi gọi cháu lại, nhẹ nhàng nói: "Con à, đừng trách bố không đầu tư cho con. Con hãy xem! Đây là một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ cho con đến năm 18 tuổi. Ở thời điểm đó, con sẽ có một khoản tiền kha khá để mua được một chiếc xe máy, một cái laptop và đóng học phí cho mấy năm đại học. Còn đây là hợp đồng thứ hai. Đến năm con phải lập gia đình, con lại có thêm khoản tiền để bước vào đời. Từ lâu lắm rồi, chứ không phải bây giờ, bố đã nghĩ đến con. Từ khi con còn nhỏ kia, bố đã dành dụm từng đồng để bây giờ con được sở hữu hai khoản tiền đó".
Cháu ngồi im. Mắt đỏ hoe. Hai hàng nước mắt từ từ lăn dài trên má. Cháu nức nở: "Con xin lỗi bố". Thật bất ngờ, nhờ có hai hợp đồng bảo hiểm nhân thọ kia, cháu đã hiểu ra tình cảm của tôi dành cho cháu. Bảo hiểm nhân thọ đã một tay giúp bố con tôi xích lại gần nhau. Từ đó, cháu yên tâm học hành. Cháu đã thi đỗ vào hai trường đại học danh tiếng ở Hà Nội. Cháu đã chọn học ở một trường để theo đuổi ước mơ của mình. Hiện nay cháu học năm thứ tư. Tôi thực sự mãn nguyện bởi khi chuẩn bị bước chân vào đại học, cháu nhận về khoản tiền, rồi mua những thứ mà xưa kia tôi mơ ước tạo dựng cho cháu.
Theo vnexpress.net
0 comments